Tôi tên là Mai, một cô gái 17 tuổi đang học lớp 12. Cuộc sống học đường đối với tôi khá bình thường cho đến khi tôi gặp Tùng, một người đàn ông 26 tuổi, đẹp trai và thành đạt. Tùng là một doanh nhân trẻ, đã có một công ty riêng, và điều đặc biệt là anh ấy rất ân cần và chăm sóc tôi. Khi chúng tôi gặp nhau lần đầu, tôi đã bị cuốn hút bởi nụ cười tỏa sáng và ánh mắt ấm áp của anh. 

 

Chúng tôi bắt đầu quen nhau qua những buổi cà phê ở một quán nhỏ gần trường. Tùng thường rủ tôi đi học cùng, chờ tôi tan học và đưa tôi về. Anh luôn lắng nghe những câu chuyện vụn vặt của tôi về trường lớp, bạn bè, và những ước mơ còn đang dang dở. Dần dần, tình cảm giữa chúng tôi ngày càng sâu đậm. Tùng không chỉ là người yêu, mà còn là người bạn, người thầy, và là nguồn động viên lớn lao trong cuộc sống của tôi. 

 

Có một hôm, trong một buổi chiều hè nắng vàng, Tùng đưa tôi đến một công viên nhỏ, nơi có những hàng cây xanh mát và không gian yên bình. Chúng tôi ngồi trên chiếc ghế đá, Tùng nắm lấy tay tôi và nói: “Mai, em có muốn thử sống cùng anh không? Anh sẽ chăm sóc em và cho em những điều tốt đẹp nhất.” Lời đề nghị bất ngờ khiến tôi cảm thấy bối rối, nhưng cũng tràn đầy hạnh phúc. Tôi gật đầu, cảm nhận được sự ấm áp từ bàn tay anh.

 

Vài tuần sau, tôi dọn về sống chung với Tùng. Căn hộ của anh nằm ở một khu trung tâm, rộng rãi và hiện đại. Đó là lần đầu tiên tôi rời xa vòng tay của cha mẹ, nhưng nhờ có Tùng bên cạnh, tôi không cảm thấy cô đơn. Mỗi buổi sáng, anh đều chuẩn bị bữa sáng cho tôi. Món ăn đơn giản nhưng được anh nấu bằng cả tấm lòng, khiến tôi cảm thấy mình thật may mắn.

 

Cuộc sống chung với Tùng không chỉ có những bữa ăn ngon, mà còn là những buổi tối thú vị bên nhau. Chúng tôi thường xem phim, trò chuyện về những dự định tương lai, hay đơn giản chỉ là cùng nhau lắng nghe những bản nhạc mà chúng tôi yêu thích. Tùng rất thích chụp ảnh, và anh thường ghi lại những khoảnh khắc vui vẻ của chúng tôi, tạo nên những kỷ niệm đẹp đẽ mà tôi sẽ không bao giờ quên.

 

Những ngày tháng sống cùng Tùng trôi qua thật nhanh. Tôi cảm nhận được sự trưởng thành của bản thân qua từng ngày. Không chỉ học hỏi được từ Tùng về công việc, tôi còn học được cách yêu thương và chăm sóc bản thân. Anh khuyến khích tôi theo đuổi những ước mơ của mình, động viên tôi cố gắng học tập và không ngừng phấn đấu, tôi cũng thưởng cho anh những đêm kích tình khó quên.

 

Nhìn con cặc to bự của anh đang cương cứng khiến tôi không thể nhịn nổi, đưa tay vuốt ve con cặc bự ấy của anh thật mạnh mẽ. bàn tay tôi vuốt ve càng lúc càng nhanh hơn khiến cho con cặc anh càng trở nên cương cứng. trèo lên người anh ngồi xuống, để cho cái mu lồn to nhiều nước của tôi cạ cạ con cặc của anh, tôi càng vui vẻ mà rên rỉ nhẹ nhàng hơn. Ngồi phập xuống, con cặc to của anh liền cắm vào sâu trong cơ thể của tôi. 

Ngồi trên người anh, tôi bắt đầu nhún nhảy một cách điên cuồng để cho con cặc anh chui vào sâu trong cơ thể của tôi. Từng động tác di chuyển thật nhanh, cái lồn của tôi không ngừng chảy nước nhiều hơn. Lồn không ngừng chảy nước, tôi thích thú mà vui vẻ nhấp cặc vào trong, cặc anh không ngừng đâm sâu vào trong lỗ lồn của tôi. Anh phối hợp cùng với tôi, cả 2 chúng tôi ôm nhau mà đụ liên tục thỏa mãn ham muốn trong cơ thể của nhau một cashc nhanh chóng không ngừng nghỉ.

 

Tuy nhiên, cuộc sống không phải lúc nào cũng màu hồng. Tôi nhớ có một lần, Tùng phải đi công tác một tuần. Khi anh đi, căn hộ trở nên tĩnh lặng, và tôi cảm thấy thiếu thốn sự hiện diện của anh. Mỗi buổi tối, tôi ngồi ở ghế sofa, lướt qua những bức ảnh chúng tôi chụp cùng nhau và cảm thấy nhớ anh vô cùng. Tôi hiểu rằng tình yêu không chỉ là những khoảnh khắc ngọt ngào, mà còn là sự nhớ nhung và chờ đợi.

 

Khi Tùng trở về, tôi đã chuẩn bị một bữa tối nhỏ để chào đón anh. Anh rất cảm động và không ngừng khen ngợi tôi. Chúng tôi đã có một buổi tối thật tuyệt vời, nơi mà tình yêu của chúng tôi càng thêm sâu sắc. Tùng nói rằng anh đã nhớ tôi rất nhiều và cảm thấy may mắn khi có tôi bên cạnh. Những lời nói đó như một liều thuốc xoa dịu những nỗi buồn trong lòng tôi, khiến tôi cảm thấy hạnh phúc hơn bao giờ hết.

 

Khi tôi tốt nghiệp cấp 3, Tùng đã đứng ở hàng ghế đầu cùng với bố mẹ tôi. Anh không chỉ là người yêu mà còn là một người bạn thân thiết, người luôn bên tôi trong những thời khắc quan trọng nhất. Anh đã tổ chức một bữa tiệc nhỏ để chúc mừng tôi, và tất cả những người bạn của tôi đều đến tham dự. Điều đó càng khiến tôi cảm thấy hạnh phúc và may mắn.

Em người yêu cấp 3 có sở thích cưỡi ngựa
Em người yêu cấp 3 có sở thích cưỡi ngựa