Trong một lần bàn hợp tác cho một dự án quan trọng, tôi đã gặp anh, một người khiến trái tim tôi dường như lỡ nhịp từ cái nhìn đầu tiên. Buổi họp hôm đó diễn ra trong không gian chuyên nghiệp và căng thẳng, nhưng khi tôi bắt gặp ánh mắt của anh, cảm giác căng thẳng dường như biến mất, thay vào đó là sự thân thuộc kỳ lạ, như thể tôi đã quen biết anh từ rất lâu rồi. Đôi mắt anh sâu thẳm, nụ cười của anh nhẹ nhàng và ấm áp, khiến tôi không thể không chú ý.
Sau buổi họp, chúng tôi trao đổi danh thiếp và cùng nhau nói vài lời lịch sự về công việc. Tôi không nghĩ rằng mối quan hệ này sẽ đi xa hơn, nhưng anh đã chủ động mời tôi đi uống cà phê vào một buổi chiều, nói rằng muốn thảo luận thêm về dự án. Dù biết rõ đó có thể là một cái cớ, nhưng lòng tôi vẫn không thể kìm được sự háo hức.
Buổi gặp mặt lần đầu tiên ngoài công việc diễn ra trong không khí thoải mái và vui vẻ hơn tôi tưởng tượng. Chúng tôi cùng nhau cười đùa, kể về những câu chuyện hài hước trong công việc và những sở thích cá nhân. Anh có cách nói chuyện vô cùng thú vị, nhẹ nhàng nhưng cũng đầy tinh tế. Những lúc anh cười, đôi mắt ánh lên nét dịu dàng làm tôi cảm thấy trái tim mình mềm yếu. Và tôi nhận ra mình đã bị thu hút bởi anh từ khi nào không biết.
Sau vài lần gặp gỡ và tán tỉnh, chúng tôi đã chính thức quen nhau. Dù chỉ mới bắt đầu, nhưng tôi có cảm giác như chúng tôi đã hiểu nhau từ rất lâu. Anh mang đến cho tôi sự ấm áp, sự quan tâm mà tôi luôn mong đợi ở một người đàn ông. Anh biết cách khiến tôi cảm thấy được yêu thương và trân trọng. Chúng tôi nói chuyện với nhau hàng đêm, chia sẻ những niềm vui nhỏ bé trong cuộc sống, và cả những nỗi buồn thầm kín.
Hôm nay là ngày hẹn hò đầu tiên của chúng tôi, ngày mà tôi mong chờ từ khi anh ngỏ lời muốn làm bạn trai tôi. Tôi đã lên kế hoạch cho ngày này rất lâu, muốn nó trở thành một kỷ niệm đặc biệt mà cả hai chúng tôi sẽ nhớ mãi. Tôi đã chuẩn bị một món quà nhỏ cho anh, một món quà mà tôi tin rằng anh sẽ thích. Đó là một chiếc vòng tay bằng da, đơn giản nhưng tinh tế, với mong muốn rằng nó sẽ trở thành vật kỷ niệm của tình yêu mới chớm nở này.
Tôi đã gửi cho anh địa chỉ căn hộ của tôi và bảo anh đến đón tôi. Căn hộ này không lớn lắm, nhưng đó là nơi tôi tự do, nơi tôi có thể là chính mình. Tôi muốn anh đến, không chỉ để đón tôi mà còn để thấy một phần cuộc sống của tôi, để hiểu tôi hơn. Khi tiếng chuông cửa vang lên, tim tôi đập thình thịch, như thể không thể kiềm chế được cảm giác hồi hộp và háo hức.
Mở cửa, tôi thấy anh đứng đó, tay cầm một bó hoa hồng rực rỡ. Anh mỉm cười nhìn tôi, ánh mắt dịu dàng đến mức tôi cảm thấy mình như tan chảy. “Hoa cho em, người đẹp của anh,” anh nói, giọng nói trầm ấm như lời thì thầm ngọt ngào. Tôi đón lấy bó hoa, cảm thấy niềm hạnh phúc tràn ngập trong lòng. Anh bước vào nhà, nhìn quanh căn hộ nhỏ của tôi và khen ngợi cách bài trí gọn gàng, tinh tế.
Sau khi đưa anh đi một vòng tham quan ngắn quanh căn hộ, tôi mời anh ngồi xuống ghế sofa và đưa cho anh món quà mà tôi đã chuẩn bị. “Đây là quà cho anh, hy vọng anh sẽ thích,” tôi nói, tay hơi run vì hồi hộp. Anh mở hộp quà, đôi mắt ánh lên sự ngạc nhiên và vui mừng. Anh nhìn chiếc vòng tay, rồi quay sang tôi, nở nụ cười rạng rỡ. “Cảm ơn em, anh rất thích nó,” anh nói, và ngay lập tức đeo chiếc vòng vào tay.
Sau đó, chúng tôi rời khỏi căn hộ để đến một nhà hàng nhỏ mà cả hai đã chọn cho buổi hẹn đầu tiên này. Trên đường đi, anh luôn nắm chặt tay tôi, bàn tay anh ấm áp và vững chãi, khiến tôi cảm thấy an toàn. Chúng tôi trò chuyện, cười đùa và tận hưởng không khí buổi tối lãng mạn. Bữa ăn không quá sang trọng, nhưng những phút giây bên anh khiến mọi thứ trở nên tuyệt vời hơn bất kỳ bữa tiệc xa hoa nào.
Khi anh đưa tôi về lại căn hộ của mình, chúng tôi đứng trước cửa, không nói lời nào, chỉ nhìn vào mắt nhau. Ánh mắt anh sâu thẳm, đầy yêu thương và chân thành. Anh cúi xuống, nhẹ nhàng hôn lên trán tôi. Một nụ hôn nhẹ nhàng, ấm áp nhưng đầy ý nghĩa. “Anh rất vui vì có em bên cạnh,” anh thì thầm, và tôi cảm thấy trái tim mình như vỡ òa vì hạnh phúc.