Gái Già Nứng Lồn Nên Tìm Anh Hàng Xóm Để Thỏa Mãn. Từ lần đầu tiên gặp anh, tôi đã cảm nhận được điều gì đó rất đặc biệt. Anh là một người đàn ông ấm áp, tốt bụng, và luôn mang đến cho tôi cảm giác yên bình. Chúng tôi chỉ là hàng xóm, nhưng có lẽ nhờ khoảng cách gần gũi ấy, tôi đã có cơ hội gặp anh thường xuyên hơn. Anh sống một mình, rất hiếm khi về nhà sớm sau giờ làm việc, nhưng dù vậy, ánh đèn trong căn hộ nhỏ của anh dường như lúc nào cũng sáng, tạo cho tôi cảm giác anh là người bận rộn nhưng vẫn rất chu đáo.
Lần đầu tiên tôi quyết định tiến gần anh hơn là khi thấy anh mệt mỏi đứng ở cầu thang, dường như đã có một ngày dài đầy áp lực. Tôi mạnh dạn bước đến, hỏi thăm và ngỏ ý nấu cho anh một bữa cơm tối. Bất ngờ thay, anh đồng ý mà không ngần ngại. Tối đó, chúng tôi ngồi cạnh nhau trên bàn ăn, cùng trò chuyện về công việc, sở thích và những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống. Tôi không ngờ một người như anh, dù có vẻ ngoài lạnh lùng, lại có một trái tim ấm áp và biết quan tâm đến người khác.
Dần dần, những bữa cơm tối trở thành một thói quen. Mỗi ngày sau giờ làm việc, tôi lại chuẩn bị những món ăn mà anh yêu thích. Có những ngày anh về muộn, tôi sẽ chờ đợi, bật nhạc nhẹ và sắp xếp bữa ăn trên bàn. Cảm giác ngồi bên nhau, chia sẻ những câu chuyện giản đơn, khiến cho khoảng cách giữa chúng tôi ngày một gần hơn. Anh có rất nhiều người theo đuổi, điều này tôi biết rõ. Không chỉ bởi anh là người thành đạt, mà còn bởi anh có sự tự tin, từng trải và cuốn hút mà hiếm ai có được. Nhưng tôi tự nhủ rằng, dù có nhiều người vây quanh anh, chỉ có tôi mới được ngồi cùng anh mỗi tối, chia sẻ những khoảnh khắc bình dị và riêng tư nhất trong căn nhà này.
Một tối nọ, sau khi ăn xong, anh ngồi lại trên ghế, nhìn ra cửa sổ với vẻ trầm ngâm. Tôi đã đợi khoảnh khắc này từ lâu, khi chỉ còn tôi và anh trong không gian yên tĩnh của căn bếp. Tôi đã chuẩn bị thật kỹ lời tỏ tình của mình, nhưng khi đứng trước anh, tôi lại lúng túng đến mức không biết phải bắt đầu từ đâu. Hít một hơi thật sâu, tôi nhìn thẳng vào mắt anh và nói:
“Anh à, có một điều em muốn nói từ lâu rồi… Em thích anh. Em đã thích anh từ những lần đầu gặp gỡ. Những bữa cơm tối này đối với em là niềm vui, và em muốn nhiều hơn thế. Em không muốn chỉ là hàng xóm của anh, mà muốn trở thành người anh có thể dựa vào, cùng chia sẻ mọi điều trong cuộc sống.”
Anh bất ngờ im lặng. Trái tim tôi đập mạnh, lo lắng không biết liệu mình có quá liều lĩnh hay không. Nhưng rồi, anh mỉm cười, nhẹ nhàng nắm lấy tay tôi và nói:
“Anh cũng có tình cảm với em. Anh đã nhận thấy sự quan tâm của em từ lâu và rất trân trọng điều đó. Anh không ngờ em lại dũng cảm nói ra như vậy.”
Chúng tôi nhìn nhau, như thể không gian xung quanh không còn ai khác. Và trong khoảnh khắc đó, anh cúi xuống, đặt lên môi tôi một nụ hôn nhẹ nhàng nhưng sâu lắng. Một nụ hôn mà tôi biết sẽ mãi khắc sâu trong tâm trí, đánh dấu bước chuyển mới trong mối quan hệ của chúng tôi.
Tối hôm đó, chúng tôi ngồi bên nhau rất lâu, cùng nhau kể về những giấc mơ, về những hy vọng và cả những điều lo lắng trong lòng. Khoảnh khắc ấy thật bình yên và hạnh phúc, như thể cuối cùng tôi đã tìm thấy người mà mình muốn ở bên cả đời.
Nhìn anh một cách quyến rũ, tôi bắt đầu tự cởi đồ của mình ra để khoe trọn vóc dáng xinh đẹp. Cặp vú to tròn, cái eo thon nhỏ cùng bờ mông căng tròn, cái mu lồn nóng bỏng. tôi vui vẻ cạ cơ thể của mình lên người anh, anh nhanh chóng ngậm lấy một bên vú của tôi mà bú mút thật mạnh. anh càng bú mút càng khiến cho tôi sung sướng, bàn tay cũng đưa xuống chạm vào con cặc của anh. Đổi sang chủ động, tôi liếm láp núm vú của anh, càng bú càng hăng khiến anh không ngừng phát ra tiếng rên rỉ.
Lưỡi tôi không ngừng liếm mút, di chuyển xuống dưới chạm vào con cặc của anh mà ngậm vào. tôi sung sướng càng bú mút càng hăng, lưỡi đảo đều làm cho con cặc ấy dần trở nên cương cứng hơn nữa. Anh đè tôi xuống, tôi như hiểu ý mà banh 2 chân của mình ra, con cặc cứng của anh đâm mạnh vào trong lồn của tôi. Bắt đầu từng nhịp nhấp mạnh dần, anh không ngừng đụ thật sâu thật mạnh bạo khiến cho tôi sướng đến mức rên rỉ lớn, cái lồn cũng không ngừng chảy nước ra ngoài.
Từ hôm đó, chúng tôi không còn là những người hàng xóm bình thường nữa. Chúng tôi đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của nhau, cùng nhau trải qua những khoảnh khắc giản dị nhưng đầy ý nghĩa. Mỗi buổi tối, tôi vẫn sang nấu cơm, nhưng giờ đây là với tư cách người yêu. Chúng tôi cùng nhau xây dựng những ký ức đẹp trong căn bếp nhỏ, nơi những tình cảm đầu tiên được nhen nhóm và giờ đây trở thành tình yêu sâu đậm.