Làm Tình Tay Ba Cả 3 Cùng Nhau Sướng. Tôi và em đã yêu nhau được hai tháng, một khoảng thời gian không dài nhưng cũng đủ để tôi nhận ra em chính là mảnh ghép còn thiếu của đời mình. Em đẹp, một vẻ đẹp làm người khác phải ngẩn ngơ. Từ ánh mắt long lanh như ánh sao, nụ cười rạng rỡ đến dáng vẻ nhẹ nhàng, tất cả khiến tôi mê em nhiều hơn mỗi ngày.
Chúng tôi gặp nhau lần đầu trong một buổi tiệc sinh nhật của bạn chung. Ngay khi bước vào phòng, tôi đã bị thu hút bởi dáng hình nhỏ nhắn nhưng nổi bật giữa đám đông. Em không cố gắng gây sự chú ý, chỉ lặng lẽ cười nói nhưng vẫn khiến mọi người không thể rời mắt. Tôi, với trái tim dường như đập mạnh hơn bao giờ hết, đã lấy hết can đảm để bắt chuyện. Cuộc nói chuyện hôm ấy chẳng dài nhưng đủ để gieo trong tôi hy vọng rằng chúng tôi sẽ còn gặp lại. Và thật may mắn, em cũng có chút ấn tượng với tôi.
Chúng tôi nhanh chóng trở nên thân thiết, và chỉ sau vài lần hẹn hò, tôi đã chính thức tỏ tình với em. Điều khiến tôi ngạc nhiên là em đồng ý một cách nhẹ nhàng, không chút do dự. “Em cũng thích anh,” em nói, đôi má ửng hồng. Từ hôm đó, chúng tôi chính thức trở thành một cặp đôi.
Tuy mới yêu nhau, chúng tôi đã quyết định sống chung. Tôi không biết quyết định đó có vội vàng không, nhưng mỗi ngày sống bên em, tôi đều thấy nó là điều đúng đắn nhất trong đời mình. Em không chỉ xinh đẹp mà còn chu đáo, tinh tế. Mỗi sáng, em đều dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho tôi, dù tôi luôn bảo em không cần phải làm vậy. “Để em chăm anh mà,” em mỉm cười dịu dàng, ánh mắt tràn ngập sự yêu thương.
Những buổi tối bên nhau càng khiến tôi thêm yêu em. Sau giờ làm, tôi trở về căn nhà nhỏ mà em đã biến thành một nơi ấm áp. Đôi khi em chuẩn bị những bữa ăn đơn giản, có khi lại là những món ăn cầu kỳ mà em tự học trên mạng. Em hay trêu tôi rằng, “Anh mà không giữ em cẩn thận là em bị cướp mất đấy.” Nhưng thật lòng, tôi không nghĩ có ai khác trên thế giới này có thể làm tôi hạnh phúc như em.
Chúng tôi có thói quen nằm cạnh nhau kể chuyện sau bữa tối. Em kể về những giấc mơ thuở bé, những câu chuyện ngốc nghếch thời đi học, và cả những ngày tháng trước khi gặp tôi. Còn tôi kể em nghe về những kỷ niệm từ thời thơ ấu, những lúc buồn vui trong công việc, và cả những giấc mơ mà tôi mong chúng tôi sẽ cùng nhau thực hiện.
Cái miệng nhỏ nhắn của em không ngừng bú mút lấy con cặc bự của tôi khiến cho tôi sung sướng vô cùng. Cái lưỡi ẩm ướt của em liếm mút liên tục, đảo đến đâu là con cu của tôi nhanh chóng cương cứng đến đó. Em bú mút không ngừng, lưỡi em liếm từ đầu cặc liếm xuống dưới 2 hòn dái của tôi khiến cho tôi sướng đến ngất ngây. Giữ chặt đầu em, con cặc của tôi không ngừng di chuyển thật mạnh bạo vào bên trong cổ họng của em.
Vừa bú chim tôi, tay em vừa vào móc trong cái lồn dâm của mình khiến cho nó chảy nước không ngừng. Quá nứng, em liền chổng mông khoe cái mu lồn đầy nước của mình ra trước mặt tôi. Tôi vui vẻ đút cặc vào trong cái mu lồn ấy rồi bắt đầu nhấp nhô, mỗi một động tác nhấp nhô mạnh khiến cho em phát ra những tiếng rên rỉ kích thích. giữ chặt eo em, tôi như phát điên không ngừng đâm thật mạnh và sâu vào bên trong, như cái máy mà đâm mạnh không ngừng làm cho em rên rỉ lớn mà nhanh chóng lên đỉnh.
Và rồi, khi đêm xuống, mọi sự thân mật giữa chúng tôi lại trở nên sâu sắc hơn. Em cuốn hút, dịu dàng nhưng cũng đầy đam mê. Tôi yêu em không chỉ vì vẻ ngoài mà còn vì cách em khiến tôi cảm thấy trọn vẹn, cả về cảm xúc lẫn tinh thần. Những lần chúng tôi bên nhau trên chiếc giường nhỏ, tôi cảm nhận được sự gắn kết không thể diễn tả thành lời. Đó là sự hòa quyện giữa hai tâm hồn yêu thương.
Tôi nhớ những buổi sáng em tỉnh dậy muộn, tóc rối bù nhưng vẫn đẹp đến lạ kỳ. Tôi thích cách em ngái ngủ nhìn tôi, đôi khi cười tinh nghịch và giấu mặt vào gối khi tôi trêu. Cả những lần em làm nũng, bắt tôi pha cà phê hay giúp em gấp quần áo, đều làm tôi thấy cuộc sống này thật ý nghĩa.
Thời gian trôi qua, dù chỉ hai tháng, nhưng tôi cảm giác như đã quen em từ lâu. Từng thói quen, từng cử chỉ của em đều đã trở thành một phần trong cuộc sống của tôi. Em không chỉ là người yêu, mà còn là người bạn đồng hành, người khiến mỗi ngày của tôi trở nên trọn vẹn.
Dẫu biết rằng cuộc sống sẽ không phải lúc nào cũng êm đềm như bây giờ, nhưng tôi tin rằng chỉ cần chúng tôi yêu nhau thật lòng, mọi thử thách đều có thể vượt qua. Em từng nói với tôi rằng: “Anh là người em muốn ở bên mãi mãi.” Tôi không nói gì, chỉ siết chặt lấy tay em. Với tôi, lời hứa không cần phải nói ra, mà là những gì chúng tôi cùng xây dựng mỗi ngày.
Tôi không biết tương lai sẽ ra sao, nhưng hiện tại, tôi chỉ muốn sống hết mình cho tình yêu này. Mỗi ngày được thấy em cười, được ôm em trong vòng tay, và được yêu em từ tận đáy lòng, đối với tôi đã là hạnh phúc không gì sánh bằng.